Sám hối!
Sáng sớm ngày mồng một tháng Bảy, tháng Vu lan báo hiếu, một sân khấu được dựng lên, bên trên là Diêm vương với hai hộ pháp mặt mũi dữ tợn cầm Đồ Long đao đứng hầu, quân lính và cờ phướn rợp trời xung quanh cánh gà sân khấu. MC Địa ngục đứng trên bục cầm micrô giới thiệu chương trình của ngày sám hối, thành phần dự và đại biểu.
Sân khấu được dựng lên ở nơi dễ nhìn nhất và đằng sau là tấm màn trắng to tướng có hàng chữ màu đen: “Ngày Sám hối”. Đám đông đang nhốn nháo chợt im bặt khi đồng hồ trên bàn của Diêm Vương điểm chỉ vào con số 7, Diêm Vương với vai trò chủ tọa, hắng giọng và đề nghị MC mời mọi người phát biểu.
Một ông xách cặp da đen bóng, trán hói, đầu óc chải mượt mà, nước hoa thơm phưng phức kẻ cả:
- Thưa các bạn, trong cái không khí ngày đầu tiên của tháng Vu lan báo hiếu, xuất phát từ quan điểm cho rằng cái thân tứ đại của chúng ta cũng sẽ phải trở về cát bụi. Hôm nay chúng ta tập trung tại đây để khai trương ngày Sám hối, để biết rằng mình có một ngày nói thật trừ 364 ngày khác trong năm có thể chúng ta đã lừa dối mọi người, lừa cả chính mình. Chúng ta mong muốn rằng nói thật để được Diêm vương xem xét cho nhẹ tội nếu bị đày xuống Địa ngục hoặc nếu may mắn thì được Ngọc hoàng cho lên Thiên đàng. Do đó, tôi xin bắt đầu bằng lời nói thật của tôi đó là, tôi đã nhiều lần nói dối rất nhiều người từ bạn bè, anh em, đồng nghiệp và cả người thân, con chưa thực sự làm tròn chữ “hiếu” của mình đối với cha mẹ đâu, cha mẹ ơi!. Ông trán hói nói trong cảm xúc.
- Thật ngán tận óc chuyện đi học! Một cậu bé mới đậu vào lớp 10 một trường công lập nhào lên sân khấu ngay khi ông trán hói dứt lời. Quá nhiều áp lực từ bố mẹ và sách vở, con chẳng muốn đi học đâu bố mẹ ơi!
- Hai đưa con gái nhà tôi chỉ vì mảnh đất chia không đều cho chúng nó mà định đốt mẹ để lấy thừa kế, một bà già vừa nói vừa lau nước mắt.
- Quá khó khăn khi không có thiết bị y tế sau vụ Việt Á vì không đấu thầu được nên nhiều người bệnh phải nằm thở ô xy để chờ thuốc, một bác sỹ mặc áo blu trắng phàn nàn.
- Tôi đã cho phép bán khống 02 lô đất không phép gần UBND xã, biến một số đất nông nghiệp thành đất ở và thu được không dưới 10 tỷ, Chủ tịch xã của một tỉnh đồng bằng tiếp lời.
- Sau những lời đường mật của một đồng nghiệp là tiếp viên hàng không rằng sẽ có nhiều tiền mà không phải làm gì vất vả, em đã sa chân vào đường dây mại dâm gồm các tiếp viên hàng không, người mẫu chân dài, một cô gái mặt hoa da phấn thỏ thẻ.
- Tôi đã chót cầm của doanh nghiệp vài trăm ngàn đô vì chỉ nghĩ rằng đó là doanh nghiệp cảm ơn mình, một cán bộ khẩn khoản.
- Tôi đã chót thổi giá chứng khoán lên khoảng ba bốn trăm lần so với giá trị thực và thu được khoản lời lớn, nguyên Chủ tịch một công ty chứng khoán nói trong hào hứng.
- Tôi đã ép khách hàng phải mua bảo hiểm khi cho khách hàng vay, một nhân viên ngân hàng lớn bộc bạch.
- Lương thấp và nhiều áp lực từ cha mẹ học sinh, từ Nhà trường và dư luận xã hội nên cánh giáo viên chúng tôi chỉ muốn nghỉ đi buôn thúng bán mẹt cũng được, một chị giáo viên tiểu học nói trong ngao ngán.
- ...
Đám đông bắt đầu phấn khích, nhốn nháo tranh nhau cái micrô làm Ban tổ chức phải can thiệp. Các ông bụng bia ngay lập tức nhào lên và cùng thốt những lời nói thật đúng là bia rượu rất ảnh hưởng đến chuyện sức khỏe và rất nguy hiểm khi lái xe. Hai ba bà có bầu rụt rè thô lộ chẳng biết bố đứa bé trong bụng mình da trắng hay da vàng...
Vào buổi chiều của ngày sám hối đó, không khí quảng trường càng lúc càng nóng lên khi phần nói thật đến lượt dành cho các thiếu gia. Một chàng mặt búng ra sữa nói giọng khiêm tốn:
- Ông Bô Thứ trưởng nhà tớ vừa cho tớ con X7 BMW hơn chục tỏi.
Trong khi mọi người ồ lên thán phục thì một anh chàng tóc đỏ hoe, quần áo hàng hiệu hất hàm:
- Bà già tớ chủ doanh nghiệp lớn nhất nhì trời Nam, tớ có 16 siêu xe đủ các loại của các hãng ô tô lớn nhất trên thế giới, tớ thường tổ chức các buổi xuyên Việt gồm các bạn bè con nhà giàu trên cả nước và gây ầm ỹ trên truyền thông mỗi khi bọn tớ đi qua địa phương nào đó.
- Trong gara biệt thự của tớ có bốn chiếc xế hộp toàn cỡ nửa tỉ đô trở lên nhé. Chiếc màu xanh để chở em yêu đi điểm tâm, chiếc màu đỏ để đi mỹ viện, màu xám để đến sân tennit, còn chiếc màu trắng chỉ để cho mượn... Một cậu mặc bộ đồ trắng toát, đeo kính gọng vàng, đồng hồ Patek Phillip nạm kim cương trình bày...
Khi kim đồng hồ nhích dần về số 12, trời se lạnh vì sương khuya đến sớm, quảng trường chỉ còn lác đác vài người, một quan lớn bụng phệ, đi trên chiếc xe Mecedes cáu cạnh nồng nặc mùi rượu chạy ra khỏi xe thét vào cái micrô:
- Kính thưa bà con, thời gian vừa qua với sự vào cuộc quyết liệt của các cơ quan kiểm tra, thanh tra, điều tra, nhiều quan lớn cỡ bự tầm cỡ Bộ trưởng, Thứ trưởng ... đã bị vào lò do tham ô, tham nhũng và bóc lịch dài hạn. Tôi nói nói thật nhé, nếu kiếp sau được tiếp tục làm kiếp người thì tôi sẽ không dám tham nhũng nữa đâu, sợ lắm rồi.
Đồng hồ điểm số 12, vừa lúc hết buổi tấu trình!